1. Đà Lạt vắng [Dm] em con đường [Gm] quen nay bỗng xa [Dm] lạ [D7]
Đà Lạt phố [Gm] khuya nghe hơi [C7] sương lạnh ướt bờ [F] vai
Ta lang [Bb] thang như kẻ mơ [Gm] hoang
Tìm nhặt [Em] lại hình bóng yêu [A7] xưa.
2. Đà Lạt nhớ [Dm] em quỳ nơi [Gm] đây nghe khúc kinh [Dm] cầu [D7]
Đà Lạt thiếu [Gm] em ly cà [C7] phê đắng ngắt trên [F] môi
Tay run [Bb] run lướt phím tơ [Gm] sầu
Nghe lòng [Em] càng quặn thêm nỗi [A7] đau.
ĐK:
Không còn [Dm] em Đà Lạt vẫn [Bb] thế
Phía chân [C7] mây hoàng hôn vắng [F] lạnh
Không còn [D7] em Đà Lạt vẫn [Gm] thế
Phố sương [A7] mù lạc bước chân [Dm] ai
Không còn [Eb] em ta có là [A7] ta
Kẻ lang [Bb] thang [Em] nhặt mảnh vỡ cuộc [A7] tình.
Không còn [Dm] em Đà Lạt vẫn [Bb] tím
Tím cô [C7] đơn chờ ai tháng [F] ngày
Không còn [D7] em bờ môi run [Gm] rẩy
Chiếc hôn [A7] nồng đắm đuối men [Dm] say
Không còn [Gm] em câu hát buồn [Bb] tênh
Mất em [Em] rồi cỏ [A7] hoang lạc lối ta [Dm] về.
Đà Lạt vắng em
Lượt xem: 7