Vốn liếng đời [D] ta có gì để [Bm] lại.
Khi bên hiên [A7] ngoài hạt nắng buồn [D] rơi.
Lặng lẽ bên [G] song tiếng ca lạc [A] loài.
Cho ta một [A7] đời vẫn nhớ ai [D] hoài.
Thân ta dãi [Bm] dầu dặm đường bốn phương [A] trời.
Quê hương đắm [A7] chìm vì ai gieo thương đau.
Từng [D] đêm bao nhiêu bão giông.
Đến [G] cho đêm tả tơi tiếng than khi mưa [F#m] rơi.
Chìm vào xa [A] vắng bao [D] nhiêu xác [Bm] thân.
Vỡ tan trôi nơi [A] đâu lấp [G] sâu trong đêm thâu.
Xót [F#m] thương thân ly hương.
Giữa đêm [A7] trường cô [D] đơn.
Thương nhớ về [D] em bao dung một [Bm] đời .
Khi ta quay [A7] về quá khứ buồn [D] vui.
Được ngắm trăng [G] rơi bên mái hiên [A] nhà.
Hương tóc ai [A7] mềm nỗi nhớ phai [D] nhòa.
Vốn liếng đời [D] ta có gì để [ Bm] lại.
Khi bên hiên [A7] ngoài hạt nắng buồn [D] rơi.
Lặng lẽ bên [G] song tiếng ca lạc [A] loài.
Cho ta một [A7] đời vẫn nhớ ai [D] hoài.
Thân ta dãi [Bm] dầu dặm đường bốn phương [A] trời.
Quê hương đắm [A7] chìm vì ai gieo thương đau.
Từng [D] đêm bao nhiêu bão giông.
Đến [G] cho đêm tả tơi tiếng than khi mưa [F#m] rơi.
Chìm vào xa [A] vắng bao [D] nhiêu xác [Bm] thân.
Vỡ tan trôi nơi [A] đâu lấp [G] sâu trong đêm thâu.
Xót [F#m] thương thân ly hương.
Giữa đêm [A7] trường cô [D] đơn.
Thương nhớ về [D] em bao dung một [Bm] đời .
Khi ta quay [A7] về quá khứ buồn [D] vui.
Được ngắm trăng [G] rơi bên mái hiên [A] nhà.
Hương tóc ai [A7] mềm nỗi nhớ phai [D] nhòa.
Chỉ có trăng [G] rơi giữa đêm thu [A] buồn.
Hương xưa phai [A7] rồi ngồi nhớ quê [D] nhà.
Hương phai
Lượt xem: 8