1. Mùa đông năm [Am] ấy ai đón em trong vòng tay
Ai đã cho em tình [Dm] yêu này [E7]
Mùa đông năm ấy mắt [Dm] em xanh như màu [C] mây
Lạc [F] bước phiêu diêu dìu [E7] nhau tháng [Am] ngày.
Rồi mùa đông [F] ấy anh đã trao em lời [Fm] thề, nguyện ước trăm năm tìm [E7] về
Có anh bên [Bm7] đời, nụ tình e [E7] ấp vấn vương vơi đầy nhớ [Am] thương.
2. Rồi mùa xuân [Am] đến ong bướm đưa hương nồng say
Men ái ân dâng hồn [Dm] đong đầy [E7]
Hẹn mùa đông tới khi [Dm] Giáng Sinh vương chiều [C] buông
Nhẫn [F] cưới trao nhau một [E7] đêm giáo [Am] đường.
Quỳ bên nhau [F] ước say đắm con tim nồng [Fm] nàn với những yêu thương ngập [E7] tràn
Thắp lên sao [Bm7] trời, nguyện cầu Thiên [E7] Chúa mãi ban cho tình lứa [Am] đôi.
ĐK:
[F] Nhưng anh không [Fm] về, mình em ôm [G] lấy bao xót [E7] xa giá băng mùa [Am] đông
[Dm] Sương giăng bên [E7] đồi, là khi em [Dm] đứng dưới canh khuya đèn vàng trông [E7] ngóng
[Am] Anh mang câu [Dm] thề, hòa cùng mây [G] gió đến muôn [E7] phương mịt mờ tình [Am] ta
[B7] Em vẫn mong [E7] chờ, cứ dối lòng cho những ngày buồn đã [Am] qua.
3. Hỡi người yêu [Am] đó, có biết qua bao mùa trăng
Một sớm xuân sang hồn [Dm] ta úa vàng [E7]
Lệ nhòe trang giấy những [Dm] nét thư xưa vùi [C] chôn
Chợt [F] thấy thê lương về [E7] qua ngõ [Am] hồn.
Để rồi mai [F] mốt trong nắng xuân phai não [Fm] nề đôi lúc chân quên ngõ [E7] về
Trót thương sao [Bm7] đành, mộng lòng hoang [E7] phế nuối đam mê vùng tóc [Am] xanh.
Lời gian dối mùa đông
Lượt xem: 2