1. [Dm] Nổi trôi trong kiếp người, ta chỉ [F] là sinh linh lẻ bóng
[Bb] Chia ly hay tương [C] ngộ, chẳng qua [F] là duyên nghiệp trả vay
[Bb] Chỉ một mình đến đây, rồi ngày [C] sau một mình nằm xuống
[Am] Phong ba trong đoạn trường, chỉ mình [Dm] ta nếm biết ta say.
2. [Dm] Bao nhân duyên đến đi, cuốn trôi [F] theo tuổi xuân thì
[Bb] Thế sự luôn đổi [C] thay, còn nhân [F] tình thì đầy bạc bẽo
[Bb] Thôi thì học chữ buông, chấp niệm [C] chi những lời hẹn hứa
[Am] Kiếp nhân sinh cõi mộng, ta chỉ [Dm] là lữ khách qua đường.
ĐK:
Đoạn đường đời ta [Dm] bước, chẳng có ai cùng ta mãi [F] mãi
Ai đi ngang đời [Bb] ta, cũng chỉ [C] là một đoạn thôi [F] mà
Là một nụ tầm [Bb] xuân, hay là dây leo cây tầm [C] gửi
Khi nhắm mắt lìa [Am] đời, rồi cũng trở về với cát [Dm] bụi.
Cuộc đời là mộng [Dm] thôi, tỉnh thức đi rồi ta sẽ [F] thấy
Tham sân si mê [Bb] muội, kẻ phàm [C] phu trần tục đoái [F] hoài
Hãy tìm lại chính [Bb] mình, giữa phù du vạn nẻo mê [C] cung
Chân lý luôn ẩn [Am] tàng, trong từng hạt bụi cát hư [Dm] không.
2. [Dm] Bao nhân duyên đến đi, cuốn trôi [F] theo tuổi xuân thì
[Bb] Thế sự luôn đổi [C] thay, còn nhân [F] tình thì đầy bạc bẽo
[Bb] Thôi thì học chữ buông, chấp niệm [C] chi những lời hẹn hứa
[Am] Kiếp nhân sinh cõi mộng, ta chỉ [Dm] là lữ khách qua đường.
ĐK:
Đoạn đường đời ta [Dm] bước, chẳng có ai cùng ta mãi [F] mãi
Ai đi ngang đời [Bb] ta, cũng chỉ [C] là một đoạn thôi [F] mà
Là một nụ tầm [Bb] xuân, hay là dây leo cây tầm [C] gửi
Khi nhắm mắt lìa [Am] đời, rồi cũng trở về với cát [Dm] bụi.
Cuộc đời là mộng [Dm] thôi, tỉnh thức đi rồi ta sẽ [F] thấy
Tham sân si mê [Bb] muội, kẻ phàm [C] phu trần tục đoái [F] hoài
Hãy tìm lại chính [Bb] mình, giữa phù du vạn nẻo mê [C] cung
Chân lý luôn ẩn [Am] tàng, trong từng hạt bụi cát hư [Dm] không.
ĐK:
Đoạn đường đời ta [Dm] bước, chẳng có ai cùng ta mãi [F] mãi
Ai đi ngang đời [Bb] ta, cũng chỉ [C] là một đoạn thôi [F] mà
Là một nụ tầm [Bb] xuân, hay là dây leo cây tầm [C] gửi
Khi nhắm mắt lìa [Am] đời, rồi cũng trở về với cát [Dm] bụi.
Cuộc đời là mộng [Dm] thôi, tỉnh thức đi rồi ta sẽ [F] thấy
Tham sân si mê [Bb] muội, kẻ phàm [C] phu trần tục đoái [F] hoài
Hãy tìm lại chính [Bb] mình, giữa phù du vạn nẻo mê [C] cung
Chân lý luôn ẩn [Am] tàng, trong từng hạt bụi cát hư [Dm] không.
Lữ khách ta bà
Lượt xem: 7