1. Điếu [Em7] thuốc, lụi tàn trên những ngón [Bm7] tay
Giọt [Am7] nước mắt đắng, trống vắng rơi cho người [Bm7] ta đắm say (giờ đây vút bay)
Nhìn [Em7] ngắm khói thuốc cứ thế tung bay ở [Bm7] khắp chốn đây
Làn [Am7] khói đó mãi mãi chẳng thể nào chạm [Bm7] được tới mây. (ôi tiếc thay)
T-ĐK:
Ta [Em7] ôm một mối tình ngỡ là dĩ vãng
[Bm7] Nhớ nhung bóng hình trầm mình mãi trong vỡ tan
Chăm [Am7] hoa hoa úa tàn vì người chăm lòng bất mãn
[Bm7] Im lặng ngỡ ngàng lại bật khóc nơi nghĩa trang.
ĐK:
Mình từng [Em7] hứa bên nhau suốt kiếp nhưng hiện giờ [Bm7] tại sao
Người lại [Am7] giấu tim tôi đi mất kiếm đâu để [Bm7] thay vào
Một người [Em7] giữ ai kia lại buông xuôi lạc vào [Bm7] khổ đau
Chỉ là [Am7] giấc chiêm bao tự mình nhắc không sao chẳng [Bm7] thể nào.
Từng giọt [Em7] nắng ban mai chiếu xuống báo hiệu một [Bm7] ngày mới
Mà giọt [Am7] nước mắt rơi để tiếc thương thay tình [Bm7] đã cũ
Hòa [Em7] tiếng chim ca sao chẳng vui như thường [Bm7] được nghe
Thượng [Am7] đế nơi đâu, ngài chẳng nghe câu cầu [Bm7] nữa rồi.
2. Ngơ [Em7] ngác, ngập ngừng đâu nỡ xóa [Bm7] đi
Từng [Am7] ấy kí ức lắm lúc yên vui dù [Bm7] ai nói gì em tiếc chi
Tình [Em7] yêu thế đấy có phải ai đâu nào [Bm7] cũng giống nhau
Nhiều [Am7] lúc chẳng muốn phải nghĩ nhưng đâu thể [Bm7] nào, biết sao cũng chẳng biết sao.
T-ĐK:
Ta [Em7] ôm một mối tình ngỡ là dĩ vãng
[Bm7] Nhớ nhung bóng hình trầm mình mãi trong vỡ tan
Chăm [Am7] hoa hoa úa tàn vì người chăm lòng bất mãn
[Bm7] Im lặng ngỡ ngàng lại bật khóc nơi nghĩa trang.
ĐK:
Mình từng [Em7] hứa bên nhau suốt kiếp nhưng hiện giờ [Bm7] tại sao
Người lại [Am7] giấu tim tôi đi mất kiếm đâu để [Bm7] thay vào
Một người [Em7] giữ ai kia lại buông xuôi lạc vào [Bm7] khổ đau
Chỉ là [Am7] giấc chiêm bao tự mình nhắc không sao chẳng [Bm7] thể nào.
Từng giọt [Em7] nắng ban mai chiếu xuống báo hiệu một [Bm7] ngày mới
Mà giọt [Am7] nước mắt rơi để tiếc thương thay tình [Bm7] đã cũ
Hòa [Em7] tiếng chim ca sao chẳng vui như thường [Bm7] được nghe
Thượng [Am7] đế nơi đâu, ngài chẳng nghe câu cầu [Bm7] nữa rồi.
* [Em7] Cơn mưa kéo tới, mưa rơi rơi ướt hết [Bm7] vai
Càng làm đau [D] thêm, lòng tô lên màu chênh vênh
Như thế giới chẳng có [Am7] ai ta tựa [Bm7] vào
[Em7] Lá cố giữ lấy mưa bay bay khó thế [Bm7] sao?
Siết nắm tay thở [Am7] dài đau không thể [Bm7] phai.
ĐK:
Mình từng [Em7] hứa bên nhau suốt kiếp nhưng hiện giờ [Bm7] tại sao
Người lại [Am7] giấu tim tôi đi mất kiếm đâu để [Bm7] thay vào
Một người [Em7] giữ ai kia lại buông xuôi lạc vào [Bm7] khổ đau
Chỉ là [Am7] giấc chiêm bao tự mình nhắc không sao chẳng [Bm7] thể nào.
Từng giọt [Em7] nắng ban mai chiếu xuống báo hiệu một [Bm7] ngày mới
Mà giọt [Am7] nước mắt rơi để tiếc thương thay tình [Bm7] đã cũ
Hòa [Em7] tiếng chim ca sao chẳng vui như thường [Bm7] được nghe
Thượng [Am7] đế nơi đâu, ngài chẳng nghe câu cầu [Bm7] nữa rồi.
Ngỡ là dĩ vãng
Lượt xem: 5