Thực tại ta khác [Bb] nhau chuyện mình đã chấm [C] hết
Lụi tàn lời hứa [Am] đầu cay nhói trong lòng [Dm] đau
Xưa ta chỉ ước [Bb] ao bên nhau chẳng giông [C] bão
Còn giờ thì như [Am] nào mình anh phải làm [Dm] sao.
Khi tương lai mơ [Bb] hồ đầy ô trống
Còn người ta [C] địa vị thành công
Đón đưa em [Am] bằng cả thế giới
Là ước [Dm] mơ bao người.
Chập chững bước vào [Bb] đời
Không em anh chơi [C] vơi
Niềm tin gãy [Am] đôi
Ký ức xưa toàn lừa [Dm] dối.
Em đã đang lắng [Bb] lắng nghe tiếng [C] đời
Còn anh lắng [{Am] lời tin em lỡ [Dm] thôi
Yêu sao lại đong [Bb] đếm bỏ ngỏ đắn [C] đo
Rồi chạy theo ai [Am] đó em có biết anh [Dm] lo.
Đến bây giờ ta [Bb] đã nơi vực nơi [C] trời
Vì đang chìm đắm ai [Am] rồi em đâu nhẫn [Dm] đợi
Đừng theo sau phiền em [Bb] với anh ơi hết [C] rồi
Em nói ngắt [Am] lời lạnh lùng đầu [Dm] môi.
Nơi vực nơi trời
Lượt xem: 139