Đêm [A] nghe gió khuya [D] đưa lá vàng [A] rơi.
Mắt trông cách chim [D] bay về cuối [A] trời.
Đời [C#m] người qua [D] mấy kiếp phong [E7] ba.
Chạnh lòng thương nhớ quê nhà [A] cũ.
Thương ai kiếp lưu [D] vong chốn [E] nầy.
Đêm [C#m] mơ phút giây vui sum vầy.
Bèo mây hợp tan mấy [E7] lần.
Mình tôi lạc chốn dương [A] trần.
Còn [A] đâu những đêm vai kề [D] vai.
Lắng nghe câu hò [C#m] lả [A] lơi.
Vườn [D] khuya ánh trăng xuyên cành [E] lá.
Ngủ yên bên hiên nhà [A] ai.
Chợt lòng nghe sao hoang [C#m] vắng.
Một miền quê nay khuất [D] bóng.
Người về bên sông ngồi [Bm] nhớ quê [E] nhà.
Người xa xăm nơi quan [C#m] tái.
Giọt sầu rơi theo mây [D] khói.
Chiều về ra sông ngồi [Bm] nhớ quê [A] xưa.
Xa [A] nhau đã mấy [D] thu lá vàng[A] rơi.
Bên sông ngóng trông [D] ai chẳng thấy [A] về.
Chờ [C#m] khi cây [D] lá mới đơm [E7] bông.
Mà nay hoa úa rơi đầy [A] sân.
Bao năm nước vẫn [D] trôi đá [E] mòn.
Thương [C#m] ai dẫu trăm năm vẫn còn.
Dù thời gian có xóa [E7] nhòa.
Một đời ta vẫn yêu [A] người.
Còn [A] đâu những đêm vai kề [D] vai.
Lắng nghe câu hò [C#m] lả [A] lơi.
Vườn [D] khuya ánh trăng xuyên cành [E] lá.
Ngủ yên bên hiên nhà [A] ai.
Chợt lòng nghe sao hoang [C#m] vắng.
Một miền quê nay khuất [D] bóng.
Người về bên sông ngồi [Bm] nhớ quê [E] nhà.
Người xa xăm nơi quan [C#m] tái.
Giọt sầu rơi theo mây [D] khói.
Chiều về ra sông ngồi [Bm] nhớ quê [A] xưa.
Xa [A] nhau đã mấy [D] thu lá vàng[A] rơi.
Bên sông ngóng trông [D] ai chẳng thấy [A] về.
Chờ [C#m] khi cây [D] lá mới đơm [E7] bông.
Mà nay hoa úa rơi đầy [A] sân.
Bao năm nước vẫn [D] trôi đá [E] mòn.
Thương [C#m] ai dẫu trăm năm vẫn còn.
Dù thời gian có xóa [E7] nhòa.
Một đời ta vẫn yêu [A] người.
Dù ngày mai xa cõi [E7] đời.
Được nằm yên giấc bên [A] người...
Quê nhà yêu dấu
Lượt xem: 10