1. Đưa nhau cuối [Am] đường chậm chậm bước [F] thương
Qua con ngõ [Am] nhỏ thuộc bàn chân [Dm] quen
Dịu dàng con [F] nắng tóc em nhẹ [C] rơi
Ngày như ngừng [Em] trôi tình tôi hồn [G] nhiên
Vướng vào nụ [B7] cười có một đời người
Mãi mãi ở [E7] nơi bờ môi thật êm.
2. Con tim bỗng [Am] lạ từ ngày biết [F] em
Có đóa hoa [Am] sầu nhẹ nhàng lên [Dm] cao
Thành vầng trăng [F] mới sáng soi đời [C] nhau
Về nơi ngàn [E7] sau gặp em bình [G] yên
Đón đợi một [B7] người vẫn là nụ cười
Kiếp trước của [E7] em tình hương hồn [Am] nhiên.
ĐK:
Ta đã [Em] cùng ở lại bên [F] nhau
Có ngày trăng [Am] về trên thềm lặng [Dm] lẽ
Mối tình bên [F] gối nồng [E7] ấm gọi nhớ quay về
Đưa người mưa [B7] đổ chung áo đường [C] mơ
Giọt mưa hồn [G] nhiên nhẹ theo ngọn [B7] gió
Rơi xuống môi [E7] mềm ta ướt êm [B7] đềm
Tiếng mưa bình [E7] yên nhẹ [Dm] ru [E7] một [Am] đời.
3. Theo em sáng [Am] chiều hiểu được bước [F] chân
Tiếng nói ân [Am] cần nhận diện thương [Dm] yêu
Một thời giông [F] bão sớt chia cùng [C] nhau
Tạ ơn tình [E7] sâu tặng cho dài [G] lâu
Cuối nẻo đường [B7] trần vẫn là một người
Trước đó về [E7] sau cùng đêm triền [Am] miên.
Tạ ơn tình sâu
Lượt xem: 4