[C] Anh thường mơ mình sẽ chuyển sinh thành nhân vật [Am7] chính
Có được thứ mình mong, giấc mơ ở sau màn [Dm7] hình
Nhưng dù trong tiểu thuyết không tên
Thì [Fm] anh vẫn chẳng thể bên em.
[C] Thật ra chẳng ai nhớ câu [Am7] chuyện
Người vô danh kia từng [Dm7] khóc hay cười
Khi mắt không rời nhìn [Fm] em cùng hạnh phúc [G] mới.
ĐK:
Giấc mơ vỡ [C] đôi bầu trời một mình hoang vu
Từng tháng năm cuốn [Am7] trôi cả cuộc đời nghìn tâm tư
Bởi vì tình yêu chẳng thể ép [Dm7] buộc muốn chẳng có được
Mộng mơ về [F] đêm chỉ tiếp thêm nỗi [G] buồn.
Vì từ đầu anh có gì [C] đâu ngoài những niềm đau là thiên mệnh
Anh đã có mọi thứ anh [Am7] mong nhưng chẳng thể giữ em bên mình
Gió cuốn trái [Dm7] tim hững hờ, mơ thời giờ quẩn quanh
Em chẳng có [F] mong đợi gì, mong chờ gì từ [G] anh
Tiếc chân [C] thành.
RAP:
Dù chẳng thể cùng nhau viết tiếp chương hai…
[C] Tương lai khi ta được gặp lại thì chỉ mong cơn mưa ngâu trên đôi mi em biến mất
[Am7] Khi đôi tim mình lành, chẳng ôm suy tư dồn vào trong bao tiếng nấc
Còn [Dm7] tiếc nuối không? Có ai còn yêu? Hàng tá nhớ mong đến nay còn nhiêu?
[F] Đã được bù đắp những điều còn [G] thiếu?
Liệu rằng là ý [C] trời?
Dẫu biết rõ bao nguyên do mình dừng lại không phải ý [Am7] trời… (đã buông xuôi)
Là cách tốt nhất anh có thể làm để mình chẳng nghĩ [Dm7] ngợi nghĩ ngợi
Định mệnh chẳng thể di dời di dời
Mình cũng đã [F] nói hết lời muốn [G] nói.
ĐK:
Giấc mơ vỡ [C] đôi bầu trời một mình hoang vu
Từng tháng năm cuốn [Am7] trôi cả cuộc đời nghìn tâm tư
Bởi vì tình yêu chẳng thể ép [Dm7] buộc muốn chẳng có được
Mộng mơ về [F] đêm chỉ tiếp thêm nỗi [G] buồn.
Vì từ đầu anh có gì [C] đâu ngoài những niềm đau là thiên mệnh
Anh đã có mọi thứ anh [Am7] mong nhưng chẳng thể giữ em bên mình
Gió cuốn trái [Dm7] tim hững hờ, mơ thời giờ quẩn quanh
Em chẳng có [F] mong đợi gì, mong chờ gì từ [G] anh.
* Khi anh có [C] thứ mình kiếm tìm
Là lúc thiếu vắng [Am7] em ở bên mình
Vậy thì tìm một người xứng [Dm7] đáng kề cạnh, quan tâm trưởng thành
Dành thời [Fm] gian nhiều hơn chẳng vô tâm như [G] anh.
Nếu những nỗi [C] nhớ được coi là một sự chân thành
Thì sẽ chẳng [Am7] có một ai yêu em nhiều hơn anh
Dù vạn lời thì cũng thế [Dm7] thôi
Tạm thời đến [F] nơi phương trời [G] mới.
Tăng tone [C] -> [D]
ĐK:
Giấc mơ vỡ [D] đôi bầu trời một mình hoang vu
Từng tháng năm cuốn [Bm7] trôi cả cuộc đời nghìn tâm tư
Bởi vì tình yêu chẳng thể ép [Em7] buộc muốn chẳng có được
Mộng mơ về [G] đêm chỉ tiếp thêm nỗi [A] buồn.
Vì từ đầu anh có gì [D] đâu ngoài những niềm đau là thiên mệnh
Anh đã có mọi thứ anh [Bm7] mong nhưng chẳng thể giữ em bên mình
Gió cuốn trái [Em7] tim hững hờ, mơ thời giờ quẩn quanh
Em chẳng có [G] mong đợi gì, mong chờ gì từ [A] anh
Tiếc chân [D] thành.
Thiên mệnh
Lượt xem: 8