1. Mẹ [Am] tôi vẫn đôi gánh thuở hôm nào
Mà [Dm] tôi đã [G] từng trong đôi gánh [C] ấy [Am]
Trời mờ sáng phiên chợ [G] xa
Mẹ bước thật [F] mau trên đôi chân [E7] đất
Với gánh bên chất [Am] gạo
Bên còn lại thì mẹ gánh [E7] tôi.
2. Nhiều [Am] khi ngủ quên trên quẩy gánh nặng
Mẹ [Dm] thương vui [G] nhìn con mơ mấy [C] giấc [Am]
Gạo nặng gánh qua đường [G] xa
Mẹ đẫm mồ [F] hôi rơi rơi trên [E7] lối
Mỗi khi con nhớ [Am] lại
Thẹn nghẹn [E7] lời và mắt lệ [Am] rơi.
ĐK:
Con nhớ hôm chia [Am] xa mẹ tiễn ra đầu [C] ngõ
Nắm tay con dặn [Dm] dò với bao điều nhỏ [E7] to [Am]
Rồi trao cho con hành [E7] lý và vội quay [Dm] đi
Khi nước mắt lăn [Am] dài.
3. Chiều [Am] nay nhớ quê nhớ quẩy gánh gạo
Mẹ [Dm] ơi, đêm [G] về sương khuya ướt [C] áo [Am]
Rồi bật khóc như trẻ [G] thơ
Thương lắm mẹ [F] ơi, trên vai đôi [E7] gánh [Am]
Chứa yêu thương của [E7] người thêm cả trời và đất vì [Am] con.
Đôi gánh của mẹ
Lượt xem: 6