1. Tiếng đờn cò trong [Am] đêm, nghe sao thấy đau trong [C] lòng
Tiếng đờn cò còn [D] đây, mà người xưa đã đi theo [Am] chồng
Nhìn bóng người dần [Em] xa, xe hoa ai rước em [G] về
Về nơi xứ lạ quê [D] người môi em cười mà lòng anh nát [Em] tan.
2. Mới ngày nào còn [Am] nhau, giờ sao nay đã đôi [C] đường
Tiếng đờn cò còn [D] vương, mà lời ca em đã xa [Am] rồi
Thương cho phận đời [Em] anh, nghèo nên tay trắng cơ [G] hàn
Người [Am] thương nay phải theo [D] chồng, cũng bởi [F] vì chữ [E7] hiếu mẹ [Am] cha.
ĐK:
Người [Am] ơi, cũng bởi anh [F] nghèo
Cũng bởi anh [D] nghèo nên bây giờ anh đành mất [F] em
Giờ [D] em, em đã theo [Am] chồng
Em đã theo [D] chồng bỏ lại đờn [Am] cò một mình thủy [C] chung.
Còn [G] anh, ôm mãi cây [C] đờn
Ôm mãi cây [D] đờn anh ra [F] ngồi nơi [E7] ta cùng [Am] nhau
Anh đờn em ca khúc hát tâm [G] tình
Điệu lý duyên [D] tình hai đứa [F] mình hẹn [E7] ước ngày [Am] xưa.
3. Tiếng đờn cò còn [Am] đây, mà em nay đã xa [D] rồi
Em đã vui bên [F] chồng, em đâu [G] còn nhớ đến người [C] xưa
Người từng đờn em [Em] ca, người em hứa mãi một [G] lời
Dù [Am] cho núi lở non [D] mòn vẫn trọn [F] đời, trọn [E7] đời yêu [Am] anh.
Tiếng đờn cò trong đêm
Lượt xem: 5