[D] Đêm muôn ngàn vì sao [G] sáng soi bóng [D] người.
Bên ánh trăng vàng cùng gió hẹn [Bm] lời.
Từ muôn [F#m] kiếp về [G] khóc.
Nhạt màu son làm môi tắt hết nụ [F#m] cười.
Ôi tiếng tơ đồng làm [A7] thêm vương [D] vấn.
Nghe giọt sầu rơi [Bm] xuống như tiếng [F#m] lòng.
Khi dòng thời gian trôi [F] qua trong hoang [D] vắng.
Đắm say chỉ là hồn [F] thơ nhắc cho người còn nhớ.
Khúc tri âm là [D] mơ cho tình theo cơn gió.
Bay cuối trời bên lầu [A7] vắng cung đàn [D] xưa.
Khơi bao suối lệ khóc [F#m] ai nhạt nhòa hương [Am] đêm.
Sương úa màu tả tơi người về nơi [C] đâu.
Khô héo bao ngày chờ [A7] mong.
Khi mùa đông tuyết [C] trắng vô tình xóa bóng [G] người.
Nhớ đêm nào bên thềm [Dm] vắng.
Ai ngồi thả tóc mây [G7] bay mịt [C] mờ...
[D] Đêm muôn ngàn vì sao [G] sáng soi bóng [D] người.
Bên ánh trăng vàng cùng gió hẹn [Bm] lời.
Từ muôn [F#m] kiếp về [G] khóc.
Nhạt màu son làm môi tắt hết nụ [F#m] cười.
Ôi tiếng tơ đồng làm [A7] thêm vương [D] vấn.
Nghe giọt sầu rơi [Bm] xuống như tiếng [F#m] lòng.
Khi dòng thời gian trôi [F] qua trong hoang [D] vắng.
Đắm say chỉ là hồn [F] thơ nhắc cho người còn nhớ.
Khúc tri âm là [D] mơ cho tình theo cơn gió.
Bay cuối trời bên lầu [A7] vắng cung đàn [D] xưa.
Đêm mơ hồ về trong thanh [Cdim] vắng.
Làm thương [D] nhớ những khi sương rơi ngoài song.
Tiếng ca đã vụt [F#m] tắt bóng đêm âm thầm [D] nhắc.
Xin một lần bên nhau đêm cuối [A7] cùng.
Nghe tình khóc... bên mồ [D] hoang...
Trầm khúc một lời nguyền (Meditation from)
Lượt xem: 4